TRANG VĂN HÓA- LỊCH SỬ

KẾT BẠN TÂM THƯ


Tác giả: Thien Luong
Thể loại: Đoản văn

**Lời Tòa Soạn : Diễn Đàn Nông Gia vừa nhận được bài viết Kết Bạn Tâm Thư của tác giả Thien Luong. Đây là nhịp cầu tâm giao giữa nữ sinh hậu phương với các anh lính chiến nơi tiền tuyến thời VNCH. BBT xin đăng tải để nhớ về một thời kỷ niệm của tuổi học trò.
Cám ơn tác giả Thien Luong đã gởi bài cộng tác. Chúc bạn và gia quyến vạn an.
 

Adelaide, 12/4//2021.
BBT/DĐNGVN-NU

 

   Cô lấy tên Hà Hồng Diệp, một cái tên hay hay thích thích khi xem tiểu thuyết. Giờ phải vào mục kết bạn tâm thư xem ai có thể làm quen đây. Biệt động quân, Nhảy dù nghe nói dữ dằn lắm. Toàn là cọp beo gì gì đó..Không quân thì cao xa quá. À ,một anh chàng trước là học sinh Mạc Đỉnh Chi Sài gòn,  nay  là con của Tổ quốc đại dương. Muốn làm quen nữ sinh miền tây hiền lành dễ mến. Cô hiền lành,  nhút nhát chắc hợp,  mà không biết có dễ mến không nữa.Lớp học cuối cẩp ,tụi nó đã có những chuyện tình với anh chàng láng giềng NĐC hay mấy anh chàng các sắc lính khác khi đi chơi ( vì ra đường là gặp lính ) hoặc bạn bè của anh em bà con  là lính. Có đứa còn khoe " Tao ra trường đậu rớt gì ảnh cũng cưới ngay. Đời lính tính liền " .
  Còn cô hoc hành trung bình, nhan sắc làng nhàng, ăn nói thì lóng ngóng, không biết làm duyên,  không ăn nói dễ thương thì chỉ làm bạn với sách vở và phụ má buôn bán. Thôi thì kết bạn tâm thư,  không ai gặp mặt ai , tha hồ tả tình tả cảnh. Ý mà còn địa chỉ nhận thư thì sao đây. Không dám gởi về nhà , ba má biết được là có khi bị roi mây.Tính bỏ cuộc thì có lần nghe con Mai nói " Hôm bửa tao ra bưu điện gởi thơ cho anh tao , thấy có mấy nàng nói với nhân viên lấy thơ lưu trử. Tụi nó soạn lấy thơ cười vui vẻ lắm ".À! Vậy là ổn rồi..
  Thế rồi cô đã viết thơ kết bạn với anh chàng có tên rất đẹp Đan Phú Thịnh. Lần đầu nhận thư cô đã suýt soa. Tên đẹp , chữ viết càng đẹp hơn, nét chữ bay bướm mà rất mạnh mẻ.Thư luôn viết trên giấy pelure mỏng, màu xanh , viết rất dài lại dí dõm, tình cảm. Đọc vui mà không chán " Hồng Diệp ! Nhận thư em vui quá, cầm thư em chạy nhanh suýt té xuống biển làm Thủy thủ và cá mập rồi. " làm cô phải bật cười .
  Thư từ qua lại hơn 3 tháng mà cô không dám kể cho Lan nghe sợ nó chọc quê.  Nó cũng có anh chàng không quân đang học bên Mỹ chờ ngày về tiến tới và còn mấy cây si khác nữa bên binh chủng khác.Sư đoàn 7 đóng quân ở Đồng Tâm Bình Đức thì các cô quen cũng nhiều, còn đường Gia Long gần công viên Lạc Hồng có căn cứ hải quân Chương Dương mà các cô LNH cũng có tổ chức tới thăm và nảy nở nhiều mối tình. 
    Chỉ còn mấy ngày nữa là bãi trường chuẩn bị kỳ thi Tú tài 2 gay go nhất sau 7 năm vùi mài kinh sử. Lan rủ :
- Chiều nay ra Duyên Thắm ăn kem, rồi ra công viên Lạc Hồng hóng gió thay đổi không khí đi mầy..
- Ừ. Mà tao nghe nói ở công viên lính tráng nhiều lắm. Ngại quá..
- Sắp làm người lớn rồi mà nhát như thỏ đế .
 Nó đổi giọng ngâm nga kéo dài :
- Từ khi ...bước xuống thềm tam cấp ..Là...là bước chân luôn xuống cuộc đời.
  Không ngại không sợ gì hết .Có tao. Nhút nhát quá, hèn chi không có mãnh tình vắt vai.
  Thế rồi,  buổi chiều hôm đó, sau khi ăn kem hai nàng dừng chân ngồi trên chiếc ghế đá hướng ra bờ sông. Gió thổi lồng lộng làm tóc bay rối bời. Lòng người mở rộng đón rước tình cảm bao la của mẹ thiên nhiên sông nước, trời mây.  Cô nhớ tới màu xanh bao la của biển và những bức thư. Cả hai yên lặng không nói.
  Bất chợt một giọng nói nhẹ nhàng của một anh chàng mặc quần tây đen, áo màu xanh nước biển .
- Xin lỗi hai cô.Trường Lê Ngọc Hân có gần đây không?
  Lan hỏi lại :
- Ông ở đâu mà không biết trường LNH .Đó là trường tụi tui đang học. Có gì không ông ?
   Hắn hơi bối rối nhưng cũng trả lời mạch lạc :
 - Tôi nhìn hai cô cũng đoán là nữ sinh. Tôi cũng mới xa trường khoảng 4 năm mà gọi tôi bằng ông thấy già quá. Nói thật là tôi ghé qua Mỹ tho chỉ 1 ngày 1 đêm.thì rời bến rồi. Tôi đang kết bạn với cô bé Hồng Diệp học lớp 12 A 1 trường Lê Ngọc Hân. Nếu duyên may hai cô biết thì nhờ nói dùm tôi gởi lời xin lỗi vì thất hứa không tìm thăm cô bé được.
  Cô đang tròn mắt không nói nên lời thì Lan cười duyên nói :
- Rất tiếc tụi em không biết. Xin lỗi anh.
 Nó đứng dậy kéo cô đi rồi nói nhỏ :
- Cách mấy ổng muốn thả dê đó. Đi lẹ đi ..
 Cô bước đi theo tay kéo của Lan, ú ớ không nói được câu nào

Thien Luong